Sáng Chủ Nhật Buồn Bã
Vẫn thức dậy vào buổi sáng Chủ Nhật
Mệt mỏi đến nỗi không thể nhỏm đầu dậy mà không cảm thấy đau nhức.
Nhưng cốc bia bữa sáng không đến nỗi quá tệ,
Chính vì thế mà tôi uống thêm một cốc nữa khi tráng miệng.
Lục tung tủ quần áo
Và tìm thấy chiếc áo sạch nhất trong đống quần áo cáu bẩn.
Rửa mặt sạch sẽ rồi chải tóc
Tôi lơ đễnh bước xuống cầu thang chào ngày mới.
Chìm đắm trong làn khói thuốc đêm hôm trước
Với điếu xì gà và những bài hát đã biết từ lâu.
Nhưng khi dụi mắt đón ánh sáng ngày hôm sau
Đập vào mắt tôi là em nhỏ chơi đùa với chiếc vỏ lon mà bé đã đá đi.
Lầm lũi băng ngang đường
Chợt mùi gà rán sớm Chủ Nhật từ đâu bay lại.
Chúa ơi, tôi như quay về với những điều tôi đã mất
Ở một nơi nào đó, bằng một cách nào đó trong cuộc đời.
Bước đi trên đường buổi sáng Chủ Nhật,
Chúa ơi tôi ước gì mình vốn là sỏi đá.
Bởi Chủ Nhật cứ có điều gì đó
Khiến cho một người cảm thấy cô đơn.
Chẳng có điều gì khiến người ta muốn chết hơn
So với sự cô đơn
Mà âm thanh của những con đường trong thành phố còn đang say ngủ mang lại.
Và sáng Chủ Nhật càng buồn bã hơn.
Dừng chân nơi công viên
Tôi ngắm nhìn người cha đẩy xích đu cho đứa con gái nhỏ cười khanh khách.
Và rồi dừng lại bên trường học ngày Chủ Nhật
Tôi lắng nghe những giai điệu mà lũ trẻ hát ngêu ngao.
Tôi vẫn lững thững trên con đường vắng
Bên tai vang lên tiếng chuông lẻ loi từ đâu vọng lại
Rền rĩ qua từng ngóc ngách
Giống như giấc mơ vụt tắt ngày hôm qua.